Mảnh Vỡ Thanh Xuân - Chương 71. Kết thúc quân sự.
Quân sự thật ra còn rất nhiều kỉ niệm lớn nhỏ không kể hết. Bạn cùng phòng, người cùng dãy, cùng lớp, cùng đại đội. Những ngày dậy sớm thức khuya. Những hôm nằm đất cho mát người. Có những ngày đi bộ thật lâu quanh sân banh, cùng nhau nhổ cỏ, quét sân rồi đánh cầu lông. Những ngày học xếp nội vụ rồi chờ thầy kiểm tra. Có hôm bị kiểm tra đột xuất rồi bị bắt lên thay đồ. Những đêm nhớ nhà chờ người thân vào thăm. Cùng nhau đón sinh nhật, cùng nhau ăn uống tiệc tùng. Đi trực đêm, đủ thứ kỉ niệm. Mọi thứ chỉ như vừa thoáng qua.
Hồi mới vô ai cũng bỡ ngỡ. Vậy mà hôm nay đã đến lúc phải về.
Trước khi về, mọi người làm lễ để kết thúc kỳ quân sự, tuyên dương. Mọi người tranh thủ chụp hình cùng thầy, rồi chụp hình cùng nhau. Khung cảnh có điều gì đó hết sức bồi hồi. Chắc vì ngày hôm nay là ngày cuối cùng bọn họ được mặc áo xanh. Một khối áo xanh đứng trên bãi cỏ xanh. Có điều gì đó hừng hực và căng tràn sức sống của người trẻ nhưng cũng rất hào hùng.
Sau đó mọi người trở về phòng, dọn dẹp đồ đạc. Cả đám gom gọn nhất có thể, rồi tìm đồ, trả đồ cho nhau. Lãng Thuý chợt nhớ ra điều gì đó, liền thốt lên.
– Viết viết mọi người.
– Chi vậy.
– Mình note lại trên tờ giấy này như khóa quân sự kỳ trước nè.
– Nè.
Cả đám tập trung lại một đám ở trước tờ giấy ghi 11 chế độ trong ngày trong phòng. Dưới dòng chữ viết đen đã có từ trước. Lãng Thúy dùng viết xanh ghi lên.
“Chúng tôi đã có một kỳ quân sự rất vui vẻ, chúc mọi người sắp tới có một kỳ quân sự vui vẻ.”
Cả phòng chụp với nhau vài tấm hình, nhìn căn phòng lần cuối rồi kéo vali xuống dưới cầu thang. Như ngày hôm đầu tiền mới bước chân lên đây, chỉ khác là bây giờ đã sắp sửa chia xa nơi này.
Mọi người tập trung dưới chân phòng ký túc điểm quân số. Những màu áo thường phục khác nhau. Các bạn nữ có bạn còn trang điểm thật đẹp, có bạn còn cầm hoa, đa phần đều ôm gấu bông. Các bạn nam có người kéo loa bật nhạc, đứng tụm lại thành nhóm nói chuyện.
Cả lớp nhanh chóng tìm thấy nhau đứng lại thành cụm. Sau kì quân sự này, lớp càng chia bè chia phái rõ rệt. Có những người trong tình cảm đã khác, trong thái độ lại là một biểu hiện khác.
Không phải cứ nói về là về liền. Mọi người phải chờ xe và về cùng nhau. Bận đi thì xe đưa rất nhiều, không hiểu sao bận về lại chỉ có hai chiếc thay phiên nhau chạy.
Thời gian kéo dài chẳng thấy xe đâu, mọi người di chuyển từ ký túc xá ra tới gần sân banh ngày càng nhiều. Phải tới gần 9 hay 10 giờ, cả đám mới có thể leo lên xe, nhưng cũng không có chỗ ngồi. Các bạn nữ được nhường nên may mắn hơn, còn lại chú và nam nhân đều đứng cả.
Từ đằng xa, khi về gần trường đã thấy rất nhiều xe vay quanh. Ai cũng tranh thủ điện người thân ra rước từ trước, có bạn thì về cùng người yêu, cùng bạn bè.
Lãng Thúy vừa bước xuống xe đã thấy rất nhiều gia đình hội ngộ nhau. Cô cũng loay hoay tìm mẹ. Mẹ chạy chiếc côn tay màu vàng vào nhìn ngầu đét. Mẹ rèn đồ lên xe rồi chở Thuý về. Cô thấy cũng nhiều người giống mình, vui vẻ, hân hoan. Mọi người còn đùa nhau.
– Nay cứ như được ra trại vậy.
Thúy về nhà, nhìn cái gì cũng lạ mà cũng quen. Cô dọn dẹp đồ đạc, đặt mọi thứ hay dùng về lại vị trí cũ. Một cảm giác tự do tràn ngập trong người. Thật sự như được trở về với xã hội.
Lúc ở trong khu quân sự, cảm giác bản thân cách thế giới bên ngoài chỉ là một bức tường, nhưng bên trong đó cũng có bình yên riêng, không có lo lắng gì cả. Nhưng trở về nhà, cảm giác bình yên như được trở về chốn cũ, dù đối diện là deadline bài tập, thi cử, nhưng được thoải mái.
Mọi người khá bận rộn trở lại với cuộc sống. Sau đó một ngày, cả đám mới bắt đầu hỏi thăm nhau. Chị hai của Nguyên Linh đã sinh em bé. Mẹ chuẩn bị tổ chức sinh nhật cho Lãng Thúy.
Sau kì quân sự thì cũng lâu mới thi, nhận thấy cũng chưa có chuyến hoạt động nào gắn kết tình bạn nên cả nhóm lập một group trên Facebook rồi rủ rê nhau đi chơi tập thể. Có rất nhiều địa điểm được đề ra, nhưng người thì không đi xa được, người không đi xe được, người không đi sớm được. Đủ vấn đề được đặt ra làm mọi người xém tí nữa là không đi được.
Vì không đề ra địa điểm, Lãng Thuý gợi ý.
– Hay đi núi đi.
Thế là mọi người đồng ý.