Mảnh Vỡ Thanh Xuân - Chương 48. Cừu lạc giữa bầy sói.
Vĩ Thành kể lại quá trình sáng nay.
– Tụi tao ở tuốt lầu 5, mà ổng kêu tụi tao đem đồ lên xong cái vòng xuống rồi lại vòng lên mặc đồ rồi lại vòng xuống sinh hoạt, rồi lại vòng lên đem đồ được phát lên rồi vòng xuống ăn cơm trưa.
– Má leo lầu mệt nghỉ luôn.
Mọi người nói chuyện bàn tán mình ở chung phòng với ai, chẳng được bao lâu thì đã hết giờ ăn trưa, cả đám tranh thủ chạy lên phòng vì sợ bị kiểm tra. Theo quy định thì giờ này tất cả mọi người phải ở trong phòng không được ra ngoài. Đây là giờ ngủ và nghỉ trưa. Nhưng ngày đầu tiên gần như không ai ngủ cả. Mọi người tập trung trong phòng nói chuyện hay bấm điện thoại. Hành lang vắng tanh không một bóng người.
Đúng 12 giờ 50 phút, tất cả mọi người vội vàng mặc quân phục xuống dưới tập trung. Vẫn theo điều lệ cũ, chỉ khi nào mọi người vào hàng đầy đủ mới có thể di chuyển. Đúng 1 giờ, mọi người bắt đầu di chuyển đến giảng đường. Gi ảng đường cách khu ký túc xá nữ không xa. Nếu từ cổng tính vào thì giảng đường trước rồi mới tới khu ký túc xá nữ. Mọi người leo lên lầu bốn, vào phòng đầu tiên. Cả lớp có 3 dãy bàn, Lãng Thúy cùng các bạn ngồi ở đầu bàn dãy giữa. Bên kia là gái của các ngành công nghệ thực phẩm. Sau lưng và bên trái họ là đám con trai D20, ngành ngôn ngữ trung quốc
Tiết học đầu tiên của ngày quân sự đầu tiên chính là sinh hoạt. Thầy giáo phát tập, viết cho mỗi người. Sau đó bắt đầu triển khai những quy định.
Khi nào học thao trường, tôi sẽ nhắn cho các bạn trưởng phòng đem theo bàn đạt, ghế. Các bạn phải đem theo tập, viết để ghi bài. Cấm sử dụng điện thoại. Vào các ngày thứ 3, thứ 6, thứ 7 các bạn phải đội nón. Buổi chiều, sau khi về mọi người thay phiên nhau tắm thì còn phải dọn dẹp, đến 5 giờ 30 các bạn sẽ ăn cơm, đến 7 giờ thì về phòng, nếu có sinh hoạt tôi sẽ thông báo tiếp. Rõ chưa.
Đã rõ.
Tiếp theo sau đó, thầy giáo bắt đầu kể những chuyện lịch sử cho mọi người nghe. Còn mọi người thì…bấm điện thoại. Hết giờ, cả lớp xuống dưới tập hợp rồi về khu ký túc xá. Lúc đang xếp hàng, Lãng Thúy và An Diệp còn thấy lớp nam xa xa hội trường bên kia sân cỏ. Lãng Thúy chỉ An Diệp.
– Ai giống Gia Bảo quá, Bảo với chú Bình.
– Hình như đúng rồi, lớp của tụi nó á.
– Vậy Thành đâu.
– Kia kìa.
Hình như, đám nam cũng phát hiện ra đám nữ, họ đưa tay ra vẫy nhau. Mọi người về phòng bắt đầu công việc cho buổi chiều – dọn đẹp khu vực được phân công. Nếu xong rồi thì tắm rửa và là giờ sinh hoạt cá nhân. Khu vực phòng Lãng Thúy và An Diệp được phân công ở sau dãy ký túc xá nữa, trước nhà ăn. Hai phòng dọn dẹp kế nhau nên có thể vừa làm vừa nói chuyện.
Xong xuôi thì bắt đầu đi tắm rửa. Mọi người bắt đầu nhắn tin hẹn nhau ở dưới nhà ăn vào thời gian sinh hoạt cá nhân. Hóa ra ở trong quân đội còn có thời gian rảnh rỗi thế này.
Các bạn còn đem theo cầu, tụm lại để đá cầu ở trước khu ký túc xá. Có đám con trai ngồi nói chuyện. Trong canteen, cả đám tắm rửa sạch sẽ ngồi vay quanh nhau. Vĩ Thành bấm điện thoại, Lãng Thúy lại mua một ly nước ngồi xuống kế cậu bạn rồi hỏi.
– Ăn cơm được hong Thành?
Vĩ Thành ngước mặt lên lắc đầu. Lát sau, An Diệp và Hoàng Hà cũng đi tới. Mới có một ngày ở chung phòng mà hai người đã dính lấy nhau. An Diệp nói.
– Chắc mới vào nên cơm ăn không quen. Tao thấy con Thúy ăn xong nhanh ghê.
– Tại có ăn đâu, ăn có muỗng cơm.
Vĩ Thành khốn khổ.
– Tao đã kén ăn rồi, vô đây ăn không được gì hết.
Xong, chủ đề lại chuyển sang bạn cùng phòng. Vĩ Thành than thở.
– Tao còn tưởng nguyên đám con trai ở chung phòng.
Lãng Thúy quay sang nói với An Diệp.
– Hồi chiều nhìn thằng Thanh đi ra giảng đường. Nó mặc bộ đồ như học sinh tiểu học ấy. Nhìn dễ thương ghê.
– Trời ơi, tao còn cảm giác nó như con cừu lạc giữa bầy sói ấy.
Vĩ Thành khuôn mặt đau khổ kể lại.
– Tụi tao ở chung với đám cơ điện tử. Tụi nó nói chuyện dơ lắm. Thay đồ tao còn phải vô trong nhà tắm thay, còn nó là ở ngoài thay luôn á.
Gia Bảo nghe vậy liền kể.
– Nãy Thành nó ở trong thay đồ không thấy thôi. Có thằng nó mặc đúng cái quần xì chạy lòng vòng bên ngoài hành lang nữa. Nhìn thấy ghê muốn chết.
– Má! Nghe ghê quá.
Lãng Thúy và An Diệp nhìn nhau.
– Tội cho chị Thành nhà tui quá.
Đến gần giờ sinh hoạt, mọi người chia tay nhau chạy lên phòng. Mình Phương thông báo mọi người thay đồ cầm theo tập viết lên giảng đường sinh hoạt. Cả đám trong phòng ngao ngán.
– Trời mưa lâm râm rồi, phải đi thiệc hả.
– Thiệc, tao có giỡn đâu trời ơi. Thôi đi lẹ chứ mưa to là ướt hết đó.
– Nhanh nhanh, thay đồ đi nè.
Thế rồi mọi người cũng phải ra ngoài tập trung. Trời mưa lâm râm tuy không to nhưng để lâu sẽ ướt người. Thầy Tài nhanh chóng cho mọi người chạy lên giảng đường cho khỏi ướt. Hôm sinh hoạt tối đầu tiên cũng không có gì đặc biệt.