Con Hàng Bói Lởm Và Anh Tổng Mê Tín - Chương 82
Đã như thế hôm nay cô phải cố gắng hơn mới được, nếu lần này thành công làm bếp trưởng, thì con ả đó càng ghen tỵ với cô hơn nhỉ?
So với dùng bạo lực thì chọc tức cho cô ta ghen ăn tức ở càng khiến cô thích thú hơn.
Cả ngày hôm đó, Hạnh An trở thành bếp trưởng thật sự, cô được Đình Thông giám sát chặt chẽ từng món ăn một. Đình Thông rất thưởng thức cách cô đặt tâm tư của mình vào món ăn, khiến món ăn trở nên hấp dẫn hơn.
Vừa làm, Đình Thông vừa hỏi:
“Nhìn động tác của cô rất chuyên nghiệp, không giống như người mới vào nghề đâu nhỉ?”
“Tôi ra trường được hơn hai năm rồi, cũng đi làm mấy chỗ, nhưng mà toàn gặp chuyện, sau đó, chỗ thì bị đuổi, chỗ thì xin nghỉ. Rồi sau đó về làm ở cửa hàng của bạn thân của tôi, thi thoảng đi hỗ trợ thầy tôi ở một vài sự kiện, cho nên cũng học hỏi được đôi chút.”
“Thầy của cô là ai vậy?”
“À, thầy ấy là Alex.”
“Cái gì? Cô là học trò của Alex sao?”
Đình Thông hoàn toàn bất ngờ, trước đó anh ấy không hề biết chuyện này. Tên tuổi của Alex trong ngành ẩm thực hầu như không ai không biết, ông ấy chính là một trong những biểu tượng của ẩm thực Việt, ông ấy nấu ăn bằng cả cái tâm của người đầu bếp, và dùng cái tâm để cảm hóa, cảm nhận món ăn, không chạy theo trào lưu, xu thế gì cả.
Alex cũng là một trong những người mà Đình Thông ngưỡng mộ nhất.
Không ngờ có một ngày lại được ngồi giám sát truyền nhân của Alex ở đây.
“Đúng vậy. Sao anh lại có biểu cảm như vậy?”
“Học trò của Alex tất cả đều thành công, ông ấy rất ít khi nhận học trò, mà đã nhận thì sẽ nhận những người thật sự tài năng và làm việc nghiêm túc với nghề. Chả trách nhìn cách cô nấu, nhìn cách cô cắt tỉa lại đặc biệt như vậy.”
“Tôi có thể xem đây là một lời khen không?”
“Tất nhiên, ý tôi là vậy mà. Nhưng mà Alex có dạy cho cô nhiều thứ không?”
“Không nha, thầy ấy chả dạy được gì cho tử tế ngoài việc mở miệng ra là chửi. Nói chung đến bây giờ, nếu gặp thầy ấy mà thầy ấy không nói này nói kia được mấy câu là em không quen tai đâu.”
“Haha…có ai nói xấu thầy mình như cô không hả?”
“Thật mà, tôi chỉ nói thật thôi, không tin thì anh hỏi Vân Hạ bên khu B, cô ấy cũng là học trò của Alex đó.”
“Là cô bé được giải nhất đó sao?”
“Đúng vậy.”
“Nghe nói hôm thi chung kết đó cô không tham gia à? Nếu không thì có khi cũng có chút giải nhỉ?”
“Anh tin tưởng tôi thế à?”
“Không phải tôi tin cô, mà tôi tin vào ánh mắt nhìn người của Alex. Học trò của ông ấy không có ai yếu kém cả.”
“Ôi, vậy thì tôi phải cảm ơn thầy tôi một câu cho chân thành mới được.”
Hai người đổi vị trí cho nhau, người làm bếp trưởng bây giờ lại đang đứng nhìn Hạnh An nấu chính, anh thi thoảng hỗ trợ một chút nếu phụ bếp làm không kịp.
Đến lúc trời tối thật sự rồi, Hạnh An đang nấu một món mới cho khách hàng, cô nói với Lan Anh:
“Muối.”
Lan Anh nhìn ngang liếc dọc một cái, sau đó đưa hũ đường cho Hạnh An.
Cứ nghĩ chiều giờ không có gì nên Hạnh An chắc chắn không để ý, ai ngờ cô nói:
“Phụ bếp mà đường và muối cũng không phân biệt được à?”
“Xin lỗi, là tôi lấy nhầm.”
Nói như vậy là cô thừa biết con ả này cố ý muốn chơi cô đi.
Nếu trong trường hợp không cố ý, theo phản ứng thông thường, người ta sẽ xem lại hũ gia vị trước, rồi sau đó mới xin lỗi. Còn đây là chột dạ nên nói ra theo quán tính, mấy cái trò nhỏ nhặt này mà muốn qua mặt cô à? Nằm mơ đi.
Hạnh An không nói gì, tự đi lấy hũ muối, còn Đình Thông lên tiếng khiển trách:
“Cô làm việc mà tâm hồn để đâu thế hả? Gia vị là thứ cơ bản nhất mà không phân biệt được sao?”
“Tôi xin lỗi, là do tôi bất cẩn, lần sau tôi sẽ chú ý hơn ạ.”
“Cô có biết nếu như lúc nãy Hạnh An không để ý mà nêm nếm thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng không?”
“Vâng, tôi sẽ cẩn thận hơn.”
Mặc dù ngoài mặt thì dạ vâng các kiểu, nhưng trong lòng cô ta hoàn toàn không cam lòng một chút nào. Rõ ràng là phân biệt đối xử, tất cả mọi người đang rất bênh vực Hạnh An, còn cô ta chỉ sai một chút thôi mà đã bị chửi thẳng thừng như vậy.
Công bằng ở đâu chứ?
Hai người cùng là phụ bếp, cô ta đã qua kỳ thử việc, được ký hợp đồng làm phụ bếp trong vòng sáu tháng, nếu đủ năng lực sẽ được lên bếp chính, nhưng Hạnh An lại chỉ hai tháng là có thể được đánh giá để lên bếp chính rồi.
Đã thế, khi Hạnh An mắc một lỗi nghiêm trọng như thế thì chỉ nói vài ba câu xin lỗi là xong, còn cô ta thì bị chửi nặng nề như thế.
Nhìn cách hai người vừa làm vừa nói chuyện rất cởi mở và thoải mái, còn lúc làm việc với cô ta thì lúc nào cũng như thể cô ta nợ anh mấy tỷ vậy.
Cái này không trách Đình Thông được, bởi trước đó Đình Thông cũng rất lạnh nhạt với Hạnh An như bao người, nhưng sau khi biết Hạnh An là đệ tử ruột của Alex, thái độ của Đình Thông mới thay đổi chứ.
Nhưng những người hay đố kỵ thì cứ thích quy chụp như vậy, đâu có thuốc nào chữa nổi đâu.